1
Bạn cần hỗ trợ?
[Truyện ngôn tình] Lấy vợ vùng cao | Tác giả : Trần Nguyên Mỹ - Megateen - Kênh thông tin đa chiều về giới trẻ

[Truyện ngôn tình] Lấy vợ vùng cao | Tác giả : Trần Nguyên Mỹ

Mời các bạn đọc truyện từ Megateen, các bạn thân mến chuyện tình yêu dẫu là biết rồi khổ lắm nói mãi vẫn có sức hút lạ lùng đối với độc giả. Dường như ở tuổi nào thời nào mà vào mùa nào người ta cũng thiết tha muốn nghe một câu chuyện tình để được chung những cung bậc tình yêu những đắng cay ngọt bùi cùng với nhân vật trong một câu chuyện tình có nhan đề “Lấy vợ vùng cao” của tác giả Trần Nguyên Mỹ.

Truyện ngôn tình – Bản Mông trên núi cao cả mùa đông ướp ấm trong sương lạnh đêm đêm mì nắm đuôi ngựa lậm bậc xuống núi. Lù cờ sau lưng mì và lưng ngựa cũng chất đầy rau cải lắc lư con ngựa thuộc đường không cần sắt người Mông nói ngựa ba năm vẫn nhớ đường về bạn mắt nhắm mắt mở bập bõm mà đi trong đêm.

Vầng trăng cuối tháng vàng ỏng treo trên núi đá Pha Luông tiếng gà rừng teo ót sang canh đã nghe tiếng ô tô lên leo đèo không hẹn mỉ đến đường quốc lộ bảy hàng rong thì xe khách cũng sắp đến chiếc xe khách lùi lũi trèo đèo rồi nghe tiếng phanh kít lại ánh đèn pha tóa vào các váy xòe như hoa thuốc phiện và đống rau xanh rờn khách mua rau một lần rồi nhớ.

Cám dỗ như buộc mì ít nói người Mông nói bằng mắt bằng tai trời càng lạnh má mì càng căng như quả táo chín và con ngựa gõ móng sồn sồn thay cho lời nói trong ánh đèn nhờ nhờ không mời không mặc cả khách cứ lầm lũi mua mua bán bán hắn bám vào cửa xe dò bước xuống ngồi thuộc vệ đường nôn khan rồi lê mông đến bên đống rau nhà hắn. Thường ăn rau này cứ mười ngày có một người biển xe miền núi đến đưa cho mẹ một ôm rau hai hàm răng đánh tàn môi tái ngóm hắn nói yếu như xương tan rau cải tiếng còi xe ẩm ướt đèn pha vàng vọt trườn lên hắn cũng khuỵu xuống ôm đầu vật vã như gà động kinh lết vào lều nương ven đường bệnh này thành mãn hành hắn lâu rồi

Họa trách kỵ bệnh do hắn gây ra đi mấy bệnh viện Hà Nội khám không ra bệnh khi đau đầu như bú bổ hắn muốn chết chỉ cần một vụ tai nạn giao thông là toi nhưng hắn mắc nợ cha mẹ dạo đó xây dựng thủy điện Hòa Bình là thời sự cả thế giới giật mình làm nổi sóng ăn chơi của giới giang hồ đang học đại học năm thứ hai hắn rủ mấy thằng con nhà giàu tậu chiếc xuồng máy ba mươi mã lực ngang dọc xé thác sông Đà tính hắn nắng mưa tùy hứng thích thì làm đến chết cha hắn làm to coi hắn như vua con chu cấp tiền của không thiếu từ hạ nguồn suối rút đến thượng nguồn ngậm cả nàng không có bản nào rượu nếp ngon sơn nữ đẹp mà chưa biết suốt hai năm khắp sân cùng Thủy tận ăn chơi tẹt ga quậy phá tưng bừng bệnh phát đầy người bốn thằng sinh viên ra về còn ba mống gầy đen ma rừng gửi lại một nấm mồ nơi biên viễn hắn về nhà cha bị công an bắt bốn biệt thự khủng và mười thổ đất vàng phải bán đi để cứu cha không phải án tù.

Dậu đổ bìm leo thoát tù. Nhưng mệnh không tha. Cha chết vì bệnh hiểm nghèo. Dưới suối vàng cha cứ tưởng thằng vua con đã có bằng đại học. Cha không biết ngôi nhà xây bằng tiền bạc của cha xây cho con đổ tan từ khi đặt nóng. Hết cúng cơm bách nhật. Hắn đối mặt với sự thật phũ phàng. Cha chết là hết, hết sạch.

Hắn nuốt hận phải tập đi bằng chân của hắn để sống và ngóc lên con tim nhắc nhở như thế hắn nói dối mẹ đi thăm bạn vài hôm cho quê mang vài bộ đồ và ít tiền quà do cha hắn cho ngày sinh nhật hắn nhớ đến những bó rau cải xanh mướt như có bùa ngại vùng cao nguyên mênh mông mây trôi đất đai màu mỡ và lòng người miền núi chân chất khỏi mời tiếng lo soi lại nghe tiếng còi ô tô vụt qua quốc lộ sáu trên cao nguyên một nghìn mét bây giờ ắng lặng hắn lơ mơ

Hắn như người đi mượn miệng đắng họng khát quở quạng tìm lấy lá rau để nhai triệu chạo nhưng lạ rau cải rau thơm cay nồng tan dần vào từng tế bào hắn chưa thấy cái rau nào ngọt ngào đến thế hắn ngấu nghiến ăn hết mớ rau không còn một cọng đêm sau Mì lại chất hàng đầy lên lưng dắt con ngựa lập bập xuống núi vài chuyến xe đỗ lại người mua bán lèo xèo rồi lại mất hút chỉ còn người không quen nằm cong queo như khúc củi mục trong lều đương khiếp quá tiếng rên và đầu cọ quậy như sâu đo bà Mỉ nhiều người nghiện Mỉ ngày ngày vẫn bị tí đánh như đánh ngựa con ngựa nhiều lần bị khoẻ oan vì lên cơn đói thuốc dưới bóng đèn nhợt nhạt Mỳ gập người soi khuôn mặt rộng mắt bằng mép đầy rớp dãi tóc rối tổ quạ thằng người không có tuổi hàng ria con kiến lởm chởm nhưng mặt lại đầy lông tơ quần áo lịch sự nhưng nhớp nháp căng mũi người Mỉ không có mùi măng chua và khói khét không có mùi đặc trưng này thì nó không nghiện là nó bị họa.

Ngày đi học cô giáo nội trú dạy người ốm đau hoạn nạn thì phải cứu như thế mới là tâm trong lòng thẳng Mì luống cuống cởi lù cở xuống đưa hai bàn tay xoa khuôn mặt nóng như lửa và sương sớm mồ hôi ống nước nắm cơm tẻ mèo và gói chỏng chéo bên cạnh rồi mì rong ngựa chạy về bạn trên đôi má như quả táo chín của Mỵ nước mắt chảy dài xuống miệng mặn chát mị á có sống đến mặt trời lên không?

Người ốm như cái gai táo đâm vào óc mỳ bùn chồn phải đến cứu người không quen mới tâm trong lòng thẳng rừng biết ăn thịt người nằm đây tối nay là thành ma mì kìm cơm con ngựa nhả ra một làn khói trắng như xương băm băm quay đầu về đường quốc lộ gió hú từng cơn cùng đám mây xám ùn lên như vũ điệu ma quỷ che kín hừng đông lên hai tiếng thảm thiết con ngựa dừng trước cửa nhà gõ móng sồn sột nhà Bỉ đây một nếp nhà danh vách nứa ba gian nằm lọt thỏm giữa một vườn hoa thuốc phiện đẹp ma mị nhà vắng hoe hoét Mì Trùng Cương.

Bí ơi cứu người ốm người kinh ốm Bí ơi chẳng thấy tiếng trả lời mà chỉ nghe vách núi vọng lại. Nhà Mông không đóng cửa con gà nhảy ổ giật mình bay qua cửa kêu khoang quát.

Mị đứng lên với tay rút trên mái danh một gói nhỏ lấy mấy viên màu vàng đút vào miệng người ốm ăn thuốc đi thuốc này tốt đấy y tá sinh bạn cấp cho đấy. Trong nhà Mị nắng chiều heo heo leo lên vách chập chờn như làn sóng hoa mì muốn trời chiều sập cửa để nắng chết đi để xóa đi bức tranh ma quái ai đã thấy những vườn hoa đẹp nhất của xứ sở nhiệt đới đều phải chào thua trước hoa thuốc phiện dù ghét vẫn phải thầm khen nó, là chúa của mọi loài hoa hết nắng không thấy hoa nhưng mùi hương trêu ngươi thì không dập được dập được hoa chứ ai dập được hương hương hoa mộng mị thuốc viện hoa anh túc.

Tên nào cũng đẹp nhưng cái tên nào cũng âm thầm giết người dòng họ giàng cứ mỗi đời là có một người trả giá bằng mạng sống mị định nhổ đi đốt nương đi nhưng không dám và không nổi cả phong tục chống lại Bỉ những người đàn trong họ chống lại mì mì ghét bỏ nhưng vẫn phải chăm sóc cho nương thuốc phiện tươi tốt đó là bổn phận của đàn bà Mông Mì chun mũi bước sang phòng bên trong nhà này đi đâu cũng thấy hơi hớm của thuốc phiện bộ bàn đèn gia truyền từ thuở nào thuở nào mua bên kia biên giới về cái tàu bé bằng con rắn độc, mà nuốt bay cả nhà cửa trâu bò ruộng nương thậm chí là cả thằng người lao xạo dưới chân ơ cái bàn đèn vỡ tan từ bao giờ sái và hơi thuốc phiện vạng phất dưới ấm nước đặt tờ giấy viết vội lem luốc mình.

Không biết sáng nay khi cô đi bán rau ông Ninh công an xã đến nhà bắt đi cai Tí còn vùng vằng thấy khùng với công an không được Tí lại nhún đi cai thì đi cai tao chẳng sợ gì có thằng nấu cơm cho ăn xây nhà cho ở tao đi cả đời công an ngán ngẩm tôi biết bắt Lương vào Vũng Bùn nhưng có đơn thì công an phải bắt tí xin chở Mỵ đi chợ về công an nhếch mép đừng giở chứng thằng này công an có tin đâu có ai coi Tí là người đâu đều bảo là thằng nghiện không cho tao gặp con gái thì công an khắc biết Bí cầm bộ bàn đèn ném thẳng xuống nền nhà bây giờ đi nhưng Tí lại khóc hay tiếp bản đèn tao viết thư cho con công an cấm à công an vẫn nhịn biết rồi văn vẻ rút bút xé sổ thư tử á viết còn đi cai ví kê tờ giấy lên đầu gối của nàng Tí lại đi cai công an bắt đi đi cai năm lần thì tái nghiện sáu lần lần này Phí không hứa hứa lại nói Lương chui vũng buồng cai không được thì Tí không về cả bản Mông chưa hết ngỡ ngàng. Hắn hết bệnh rất nhanh. Nhìn Mã chẳng kém thanh niên vùng cao.

Hắn và Mỷ thành vợ chồng lại hợp nhau như phèn với sáo. Chẳng biết hai đứa bàn nhau thế nào mà chúng phá hết thuốc phiện phá tanh bành. Trưởng bản tuyên dương vợ chồng hắn là tấm gương cho bạn về thực hiện chủ trương triệt phá cây thuốc phiện. Lượng gió bẻ măng có chủ trương thuận lòng dân. Hắn càng lạc tới. Thực ra cuộc triệt phá thuốc phiện cũng cam go như đánh phỉ. Một bên là của cán bộ đồng bào đối đầu với những người sống với bóng ma vô hình. Trong vùng đã có mấy vụ đổ máu.

Nhưng bản mông suôn sẻ trong vài tuần cây thuốc phiện trong nương nhà hắn không còn một bụi được khen được tiền hỗ trợ các hộ nuôi nhau làm theo được cái rau cải trồng xen thuốc phiện cũng phá hết hắn ăn thoải mái canh rau cải nấu thịt chuột rau trộn lạc muối dưa ăn sống món nào cũng khoái khẩu cả hình như hắn càng ngày càng ham ăn rau cải mèo càng khỏe ra làm việc không biết mệt người Mông nói rau cải và thuốc phiện là vợ chồng hai cây này trồng với nhau thì tươi tốt có đúng không hay là răng thằng nghiện.

Chiều nay hắn vừa trên nương về nhà thì ông Sênh Công an và chú đanh trạm y tế cũng đến ông nói luôn tối qua họp bản có đơn thư tố giác anh nghiện ma túy chúng tôi đến kiểm tra đang rót chén nước hai tay hắn run run làm rơi ấm mặt đã xanh lại biến sắc như tàu lá dong non hư lửa lắc bắp.

Có nhầm nhầm người không mấy ông chú Ninh mở túi thuốc có dấu thập đỏ chóe ngẩng đầu lên nói không nhầm đâu anh cứ yên tâm vài phút là xong mày nói phét là gì tao có làm gì đâu mà Tết với chả phét hắn nóng mặt. Ông Ninh điềm tĩnh giải thích nhưng giọng rất cứng trong bản có ba người đầu kiểm tra chú là trường hợp cuối cùng để chúng tôi làm nhiệm vụ cây ngay không chết khô chú Sênh làm nhiệm vụ đi dắt tay hắn vào sau vườn lát sau hai người đi vào nhà Sênh cầm trên tay một cái ống thủy tinh có nước màu vàng vàng khay khay. Đây chúng ta làm ở đây luôn kết quả đây này chết rồi một vạch hai.

Hắn nhìn chằm chằm vào lọ thủy tinh mỗi lần nghe một vạch hai vạch hắn nói lạc giọng thật không tao không tin ông Đênh nhìn thẳng vào hắn nói đấu khẩu tranh lời làm gì thì sờ sờ ra đấy tý nào con ấy có sai anh có ý kiến gì không hắn sốc dở sang sự nghiệp cứ dây vào cái gì là hỏng cái ấy định nuôi Trí làm doanh nghiệp lớn lại có đơn tố giác ai ghen ghét ai thù quán nhỉ lại lỡ hẹn với mẹ hắn là thằng con hư đốn hắn nhanh tay rút con dao mèo trên vách ông Nanh và chú Sênh xô ghế làm dầm một cái lù

Ra hắn đưa tay trái cầm chặt dao tay phải kê lên mép bàn nghiến răng bung tay phập một cái đốt ngón tay văng ra như đuôi thằn lằn máu phụt lên vách đỏ tía trợn mắt mồm hét lên như ma làm thằng này có nhiều tội nhưng không bao giờ nghiện ma túy chú Sênh vội vàng lấy bông băng quấn ngón tay trọ rồi cõng hắn chạy ra cổng ông Đênh luống cuống thu dọn giấy tờ dụng cụ y tế xách cái túi có dấu thập hớt hài chạy theo nằm suôn trên giường trạm xá nhìn đến mái nhà xi măng hắn tự mắng mình học mãi mà ngu.

Cứ ăn rau cải trồng lẫn với thuốc phiện là nghiện lòi mắt hôm qua ông Ninh vừa đến trạm xá đã bô bô âm tính âm tính á ba lần lại không có vạch nào nguyên nhân dương tính ma túy là ăn rau cải mèo lẫn với thuốc phiện công an xin lỗi nhá cũng có thêm bài học vụ chặt ngón tay hắn bàn với Mỵ gặp lái xe quá cảnh sang Lào bán cái nhẫn pizza và đồng hồ Thụy Sĩ Rolex do cha hắn tặng là của Quý bất ly thân, biết làm sao được đành bán áo tháo cày vậy hắn quyết tâm tới Đình có tiền hắn mua nương nhà nào bán thì hắn mua mà nhà nào chẳng có đất đồi đất nương cắt một phần để bán lấy tiền, mua xe máy đẹp điện thoại thông minh mua cả quả đồi chỉ bằng mấy con dê con bò gà nhau gáy bản có mười hộ thì xem nhau.

Cả mười hộ đều bán nên hắn có trang trại rộng hai mươi héc ta đều vườn nương mận mơ đào tạp chua không ăn được mấy tháng trời vợ chồng hắn ngủ trên nương làm việc như thằng khổ sai hắn lại bảo vợ gọi mấy thanh niên đến vườn xem hắn làm xem cái gì cứ xem đi ghép mận lai cả gốc đào mơ mận đều được hắn làm kiểu gì trâu đen lại đẻ nghé trắng à không biết ra quả đào quả mơ hay là quả mận nhưng hắn nói ai cũng làm được cứ thích là được rồi khắc biết đến bữa hắn và khách đều cùng ngồi một cót uống bia Hà Nội với Thắng cố

Người rừng núi uống rượu từ trong bụng mẹ bia chẳng khác gì rượu còn thơm tho hắn cười sằng sặc Khá thế đã biết ghép mận chưa biết chứ vào hang bắt tổ khoa đi kéo vợ tận Tà Xùa còn làm được cắt cắt ghép ghép ba cái mầm là chuyện vặt giỏi thì làm đi cuối ngày cứ đếm mầm mà lấy tiền thì ra thanh niên bản.

Bây giờ khôn táo nể có người học xong đại học tại chức có người đang học trung cấp lý luận họ là cán bộ nguồn nể chưa hắn càng vui uống đi cả bọn chủ khách tu bia như nước suối uống vài triệu là chuyện nhỏ đàn ông ăn được uống được kiếm tiền được mấy thanh niên bản Mông mới gặp chàng trai Hà Nội và mít như nhựa mít ngày đầu vài người làm.

Hôm sau bắt chước dăm bảy người ghét hăng lắm người làm vụng một trăm khéo được nửa triệu tiền ai chả thích cả ai cũng đi ghép mận nhà nào chẳng có vườn làm ở nhà cũng được làm tập trung càng vui không sao vườn nương nào cũng do hắn mua qua chính quyền, rồi giống thì đã mua tại phòng nông nghiệp huyện do hắn lấy ngựa thổ về thanh niên cứ nhận mà ghép đến chiều lại đếm mầm lấy tiền cành mận ghép, đã lên mầm gặp nắng xuân cao nguyên ấm như ánh điện sương đêm cao nguyên tưới tắm đất ba gian màu mỡ .

Bốc mầm vùn vụt mênh mông trang trại Mỉ Cường màu xanh Mận Hậu thanh niên bạn tưởng ghép mận xong thì lấy tiền đi chơi gái hắn lại gọi đến nhà thằng này tuổi nhỏ óc to tuổi trứng gà trứng vịt như nhau nhưng hắn không ăn đầu người hắn chơi đẹp hắn lại có chiêu mới không biết hắn nói thích làm công nhân không công nhân doanh nghiệp Mỹ Cường.

Cả bọn tưởng nhầm doanh nghiệp Mỹ Cường nè cường chỉ cái bảng to đỏ như tiết canh trước cửa doanh nghiệp mận hậu Mỹ Cường nói to đúng đấy nhà Mỹ Cường này đấy cả bọn mắt tròn mắt dẹp ối giời doanh nghiệp người Mông đầu tiên đấy sợ quá hắn mở doanh nghiệp Mỉ gật đầu hắn liền lên xã huyện để làm thủ tục việc này hắn không lạ nhà nước đang khuyến khích kinh tế Mông doanh nghiệp mận hậu Mỹ Cường nhanh chóng ra mắt. Hắn lấy tên Mỉ Cường.

Không phải là mỹ miều gì mà Mỉ là vợ hắn Cường là tên hắn phụ nữ Mông cả đời cả kiếp tin chồng đến chết cũng theo ma nhà chồng nay thấy hắn chăm làm làm ra sản phẩm Mỹ cứ để hắn làm quản lý giám đốc mặc kệ nhà hắn thủ đô đẹp trai tài cao làm ra tiền mỉ như mơ vậy mỗi lần vào nhà thấy biển doanh nghiệp Mỉ Cường treo trước cửa Mỉ lâng lâng như say rượu mận chuyện mở doanh nghiệp của hắn tưởng nhỏ như mổ thịt con gà. Nhưng người Mông to như bắt hổ. Vụ nhỏ nhất là Phong cho Mị lên phó doanh nghiệp mà mất mấy đêm bàn với vợ.

Mị lắc quây nguậy. Lên chức phó á. Cũng như bán rau cải con gà con lợn về nhà ghi vào sổ ấy được thu lãi lỗ. Dân bản đến nhận tiền công. Giống cây phân bón đều ghi sổ. Sổ chi sổ thu chồng kẻ cho. Phụ nữ mông đến lớp mười là nhất bản. Ở xuôi có người mới học đến lớp năm mà làm đến giám đốc.

Thấy hắn toàn mở miệng Mì đưa tay ngăn mắt đăm chiêu da trán nhăn như bà già chồng ra nhiều lời quá để nghĩ mì nhăn răng như quả táo cắn dở thế thì Mỉ làm được phó cái gì nhỉ phó giám đốc ngày trước đi học nội trú Mỳ làm lớp phó nào cắt cơm nộp đoàn phí bao nhiêu việc cuối năm công khai kinh tế cô khen minh bạch ở nhà đi chợ cũng ghi sổ không có sổ bí hành tiền đến chết khổ nhất là nuôi người nghiện trong nhà mà còn qua được thì lên phó của chồng dễ hơn cái gì còn tối thì Mỳ học chồng người Mông không như đèn không bức trong ạ.

Hắn biết ma túy làm óc mì lằn sâu làm gì cũng ám ảnh hắn còn nhớ như in khi ông Sênh dẫn Tí về nhà bàn giao hoàn thành cai nghiện Pí trẻ hơn mười tuổi Mì còn không nhận ra đúng là như Bí nói Đìa cai được ăn cơm tập thể được, ở nhà xây sướng như là phìa tạo ông Sinh cười đắc trĩ chìa giấy chứng nhận cai nghiện cho mọi người chúc mừng Tí Mỵ ông đã được cấp bằng đỏ. Rồi bây giờ cả bản Mông gọi ông là người là tí Bỉ rồi cha của giám đốc doanh nghiệp Mỹ Cường thích chưa Tí há hốc mồm lát sau ấp úng như nghẹn xôi thế á cảm ơn công an hắn thương Mì có bí nghiện thương mình dại dột bồng bột chặt ngón tay lại mừng tí cai được ma túy kinh tế gia đình đang khởi sắc hắn nói rất thật thà Mỉ làm phó

Xứng đáng mà chắc chắn như thế rồi cho vợ đi họp đi học đi tập huấn mai mốt cả nhà ta đi thăm thông gia Hà Nội nhá nghe thấy Mỉ thấy sướng thịt gần xương thì ngọt sống với người khôn Mì sáng đầu ra Mì sẽ học hắn mà đời Mỉ sẽ ngon mà ngon thật được làm phó giám đốc doanh nghiệp là vua sứ mù thua cũng chẳng mất gì Mỉ bỏ đất chồng Mỉ có bê được đất về Hà Nội đâu nai chết bỏ gạt bìa đất xã cấp rồi ai lấy được cả ngày Mỉ mừng rơn má hồng hơn mận chín hắn và Mỉ lên con ngựa đi kiểm toàn bộ trang trại.

Hai mươi héc ta mận đều tuổi thứ ba ra quả đều và đẹp như tranh. Hắn đã ký hợp đồng công ty Hà Nội năm mươi tấn mận chín sớm với giá này là tháng đậm. Chỉ còn chết một cái là chưa có đường cho ô tô tải vào. Kinh phí thì cháy túi. Tiền nhẫn đồng hồ hết nhẵn. Vay mượn vùng cao thì tìm đâu ra.

Dự án vay ngân hàng chưa được. Dân bản thì đang cười hắn. Cái thằng Hà Nội trồng mì đếm nhím trong lỗ mười tấn trăm tấn mận hậu không có đường vào. Lúc đó mận hậu trâu bò không ăn được. Để chờ nghe nó khóc ra tiếng Mông. Trong cái lo ló cái khôn óc hắn bật lên tiếng mẹ gọi mẹ giải cứu mẹ cứu con là bình thường hắn biết mẹ phá sản nhưng dắt lưng vài củ dưỡng già không thiếu không có bầu vú nhà nước thì vùng cao chơi vơi mẹ hắn là nhà nước của gia đình hắn xa, ba năm không quên mẹ nhưng doanh nghiệp cuốn hắn đi đứa con bất trị bất hiếu vẫn thôi thúc trong tim hướng về mẹ sẽ gặp mẹ khi thành công bây giờ là thông tin cho mẹ biết hắn

Không biết một buổi chiều người lái xe biển ba sáu đến nhà đưa cho mẹ hắn một lá thư nhận được thư sau ba năm biệt tăm mẹ hắn mừng rên gần một ngàn ngày hắn bỏ đi là một ngàn ngày bà mất ăn mất ngủ thấy thư con bà lên cơn huyết áp mờ mắt không đọc nổi phải nhờ bà Hằng Phú mẹ yêu mẹ có con dâu rồi con dâu của mẹ rất đẹp và ngoan nhưng con dâu của là người Mông mẹ đã lên chức bà nội rồi ngày trước mẹ cứ giục con lấy vợ bây giờ có cả trâu cả nghé cháu nội của bà đẹp như quả táo mèo ấy mẹ tin không con là giám đốc doanh nghiệp trồng và chế biến mận hậu Mỹ Cường con đã nói dối với mẹ con đã thất hứa nhiều nay thành công con mới khoe thật cho mẹ vui con xin lỗi Phong Đinh cha con đã tự đi kiếm sống giá của nó bằng máu nước mắt và niềm vui bây giờ con thấm.

Họ khuyên người già không nên bán nhà ở với con. Mẹ cứ khóa cửa lên Mộc Châu ở với con cháu. Kính chúc mẹ khỏe ngày trước con viết thư cho mẹ đều nói mẹ ơi mẹ đẹp như tiên mẹ thêm dấu huyền bây giờ thì con nói mùa mận sắp đến rồi mẹ vay cho vợ chồng con hai tỷ đồng để con làm đường chở mận hậu con thế chấp mười quả đồ cho mẹ mẹ đừng lo nghe thư xong mẹ hắn thấy khỏe như gái mười bảy khỏi uống ăn tinh thần là thuốc tiên mẹ hắn đứng toay khoe trước cửa nói như hát chìa khóa hạnh phúc gia đình là đứa con nắm giữ người ta có con đàn cháu đống mẹ chỉ có một con một cháu thì ai nắm chìa khóa hạnh phúc bây giờ bye.

Các bạn vừa nghe chuyện ngắn lấy vợ vùng cao của tác giả Trần Nguyên Mỹ qua giọng đọc phát thanh viên Minh Nguyệt sau đây biên tập viên văn nghệ có đôi lời bình luận. Thưa các bạn lấy vợ vùng cao của tác giả Trần Nguyên Mỹ trước hết là một câu chuyện tình giữa trai phố và gái bạn mà thoạt đầu rất dễ khiến người ta nghĩ đến những điều lãng mạn tuy nhiên cuộc gặp gỡ giữa Mỷ và Cường lại không hề nên thơ chàng công tử nhà giàu lúc đó đã sa cơ lỡ phận còn gia đình Mỉ bao đời sống dựa vào nương thuốc phiện.

Tương lai của cô sơn nữ cũng từng mịt mù như khói bản đèn. Nhờ vận rủi mà nên duyên nhưng điều đáng mừng và đáng khen của hai vợ chồng là quyết tâm làm lại cuộc đời. Từ việc mua đất trồng mận mở công ty rồi làm đường để tiện vận chuyển buôn bán. Cả mỉ lẫn cường đều phải đối diện với những thách thức khác nhau. Phần từ nếp nghĩ cũ. Phần vì thiếu tiền.

Nhưng ở họ nhất là ở nhân vật Cường vẫn vững vàng một ý chí làm giàu bằng con đường chính đáng. Bằng giọng văn dung dị nhưng với cách ví von giàu hình ảnh. Tác giả Trần Nguyên Mỹ đã khác họa thành công bối cảnh của bản Mông trên núi cao cả mùa đông ướp cóng trong sương lạnh. Thế giới nội tâm của Mỉ và Cường cũng được chú ý khắc họa cùng với sự sinh động của ngôn ngữ đối thoại khiến câu chuyện thêm phần hấp dẫn. Ngoài ra đây cũng là một chuyện ngắn có nhiều lớp lang.

Trong câu chuyện của hai vợ chồng Mỹ Cường có câu chuyện riêng của từng người. Thậm chí thấp thoáng trong đó còn là hành trình cai nghiện đầy gian khổ của bố Mỉ hay cuộc đời thăng trầm của mẹ Cường. Mỗi một phận đời ấy đều có thể gợi lên cho chúng ta những suy nghĩ về đời.

Megateen - Kênh thông tin đa chiều về giới trẻ
Logo
Compare items
  • Total (0)
Compare
0